10 Năm Hôn Nhân: Hành Trình Biến Đổi Ấn Tượng Của Một Người Phụ Nữ
Hôn nhân đã mang lại cho tôi nhiều hơn mất mát. Ở tuổi 24, tôi đã tự nguyện bước vào những thử thách của cuộc sống vợ chồng, và giờ ở tuổi 34, tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều. Nhìn lại chuyện tình yêu gần 4 năm bị gia đình cấm cản, tôi hiểu rằng quyết định chọn và tin tưởng chồng là đúng đắn. Dù có những lúc tôi muốn bỏ cuộc vì áp lực từ gia đình, nhưng chồng luôn níu kéo tôi lại bằng tình yêu chân thành của anh.
Tình yêu của chúng tôi kéo dài nhiều năm nhưng chưa từng có một cuộc hẹn hò công khai nào. Mỗi lần gặp nhau đều phải lén lút, điều này khiến tôi rất mệt mỏi. Dù biết sẽ bị bố mắng và thậm chí đánh đòn, tôi vẫn lén gặp anh. Tôi không trách bố vì cấm cản, mà hiểu rằng ông muốn tốt cho tôi. Tôi quyết tâm chờ đợi đến khi bố chấp nhận và chúc phúc cho tình yêu của mình. Dần dần, tôi trở nên mạnh mẽ hơn và biết tự quyết định hạnh phúc cho bản thân dù vẫn còn mâu thuẫn giữa gia đình và bạn trai.
Tôi nhận ra rằng hạnh phúc của mình phải do chính mình quyết định. Nếu lấy người mình không yêu, cả tôi và bố mẹ sẽ đều không hạnh phúc. Sau 4 năm yêu, chúng tôi định sống chung và chỉ đăng ký kết hôn, nhưng cuối cùng, bố tôi đã đồng ý tổ chức đám cưới dù không vui vẻ. Ngày cưới, ông không nhìn tôi, nhưng tôi đã cố gắng không khóc. Tuy nhiên, trong đêm tân hôn, khi nhớ lại mọi chuyện và hình ảnh của bố, tôi đã không kiềm được nước mắt. Dù vậy, mọi người đều mừng cho chúng tôi, chị gái và bạn bè còn ngạc nhiên về hạnh phúc của chúng tôi.
Mặc dù cảm thấy tủi thân, tôi và chồng rất vui vì đã vượt qua những thử thách trong tình yêu. Đoạn đường này đã lấy đi không ít nước mắt của tôi, đặc biệt khi bố không muốn sang nhà thông gia trong ngày gặp mặt. Sau đó, mỗi lần về thăm bố, ông cũng không thèm đáp lại chúng tôi, khiến tôi cảm thấy bị ghét bỏ. Tuy nhiên, một năm sau khi con gái tôi ra đời, thái độ của bố với chúng tôi đã thay đổi. Ông trở lại hòa nhã và yêu quý con cháu như trước, thậm chí còn quý mến con rể hơn cả con gái. Giờ đây, khi mọi chuyện đã ổn, chồng tôi thường hỏi về vết sẹo trên chân tôi và đùa rằng "Ngày trước ông ngoại đánh vợ bằng cái gì mà ra nông nỗi này".
Trong những lúc như vậy, tôi chỉ cười và nói: “Đó là vết sẹo tình yêu! Đố anh biết ông cầm gì đánh vợ.” Anh xã tôi thắc mắc vì chưa bao giờ tôi kể cho anh nghe về chuyện ông ngoại đã đánh tôi bằng gì, chỉ biết rằng tôi bị bố đánh vì đi chơi với anh. Tôi muốn giữ bí mật ấy cho riêng mình. Tương tự, anh cũng chưa bao giờ chia sẻ về những lần bị bố vợ gọi ra “nói chuyện riêng” khi chúng tôi yêu nhau. Dù anh bảo đó chỉ là cuộc nói chuyện bình thường, tôi biết rằng bố tôi đã rất tức giận và có thể đã xúc phạm anh. Sau nhiều khó khăn và nước mắt, chúng tôi đã có một cái kết đẹp và bước vào hôn nhân với tâm thế phải yêu thương nhau và làm cho bố mẹ an tâm về con cái. Làm vợ, làm mẹ, tôi nhận ra tình yêu và hôn nhân là hai điều rất khác biệt.
Chỉ khi trải qua giai đoạn làm vợ, làm mẹ, tôi mới nhận ra sự thay đổi này. Sau khi kết hôn với người mình yêu, cuộc sống chung ban đầu gặp nhiều khủng hoảng, vì tôi phải thích nghi với lối sống mới và chúng tôi cần cùng nhau vượt qua.






Source: https://afamily.vn/phu-nu-chuan-muoi/10-nam-hon-nhan-10-nam-thay-doi-ngoan-muc-cua-mot-phu-nu-201411122038220.chn